Đi qua năm cũ

(VNBĐ – Thơ). Năm hai ngàn không trăm hai mươi
có vẻ như dài hơn nhiều năm khác
bắt đầu là một mùa xuân kinh hoàng
nhân loại ngỡ ngàng mùa “chiến tranh Covid”

Con người vốn đã dần xa nhau
lại thêm mùa “giãn cách”
xa càng xa
như giữa trời và đất
như những hành tinh điên cuồng
vun vút vượt qua nhau
thon thót giật mình
thon thót lo âu

Con người tàn phá thiên nhiên
con người trả giá
vẫn cứ đua nhau tàn phá
dẫm đạp nhau
tranh giành!
Nước mắt người nghèo
tiếng thét thất thanh
loan dội khắp hành tinh
cái ác vẫn không dừng lại!

Mẹ đã về nơi vĩnh hằng
con mồ côi mãi mãi
biết tìm đâu lời ru
biết tìm đâu niềm an ủi
Mẹ ơi! Khói hương chiều ba mươi
hoa cúc vàng và mâm cơm mừng mẹ tròn trăm tuổi
(dù ba năm nay mẹ đã ở trên trời).
Con đi qua năm hai ngàn không trăm hai mươi
xốn xang nghìn dấu hỏi
lòng rối bời, làm sao mà an nhiên!

Cả thế giới đang rộn ràng bao loại vắc – xin
những “thần dược” bạt ngàn
bạt ngàn trang quảng cáo
Tịnh tâm nào!
Tịnh tâm nào!
vượt nốt chặng đường chênh vênh giông bão
Thấp thoáng xuân về hóa giải vũng mây đen!
12.2020

LỆ THU

(Văn nghệ Bình Định Xuân Tân Sửu 2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…