(VNGL- Đời sống văn nghệ). Tối 01.10, tại Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh, Chi hội Sân khấu (Hội VHNT Gia Lai) phối hợp với Nhà hát Nghệ thuật truyền thống (Sở VH-TT&DL) tổ chức chương trình nghệ thuật chào mừng Kỷ niệm Ngày Sân khấu Việt Nam (12.8 Âm lịch).
Dự chương trình có đồng chí Nguyễn Hữu Quế – Tỉnh ủy viên, Phó Chủ tịch UBND tỉnh; Võ Hoàng Bình – Phó Trưởng Ban Tuyên giáo và Dân vận Tỉnh ủy; Huỳnh Văn Lợi – Phó Giám đốc Sở Văn hóa – Thể thao và Du lịch; Trần Bá Công – Phó Giám đốc Sở Giáo dục và Đào tạo; NSƯT Đặng Công Hưng – Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật; đại diện lãnh đạo các ban, sở, ngành cùng đông đảo nghệ sĩ, nghệ nhân và khán giả.

Chương trình mang đến cho công chúng nhiều tiết mục đặc sắc, đậm dấu ấn nghệ thuật truyền thống, gồm: múa Trình tường; hoạt cảnh Hội đánh Bài chòi dân gian do nghệ nhân các CLB Bài chòi cổ biểu diễn; trích đoạn hát Bội Trương Phi đâm tóc Lữ Bố do các nghệ nhân dân gian thể hiện; dân ca Bài chòi Vươn khơi bám biển và trích đoạn hát Bội Trưng Vương đề cờ do các nghệ sĩ Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh biểu diễn.




Chương trình là sự hội tụ của nhiều nghệ sĩ, nghệ nhân tiêu biểu, gắn bó lâu năm với sân khấu truyền thống. Bên cạnh đó, khán giả còn được gặp gỡ và thưởng thức phần trình diễn của các nghệ sĩ trẻ, lớp kế cận đang tiếp bước cha anh trong việc gìn giữ và phát huy hai loại hình nghệ thuật đặc sắc của xứ Nẫu là hát Bội và Bài chòi.
Không chỉ là hoạt động tri ân Tổ nghiệp, chương trình còn gửi đi thông điệp mạnh mẽ về trách nhiệm gìn giữ và lan tỏa những giá trị nghệ thuật truyền thống, để sân khấu vẫn sáng đèn, để tình yêu dành cho nghề được tiếp nối qua các thế hệ.
Phát biểu khai mạc chương trình nghệ thuật chào mừng Kỷ niệm Ngày Sân khấu Việt Nam, NSƯT Đặng Công Hưng – Chủ tịch Hội VHNT Gia Lai chia sẻ: “Sân khấu truyền thống, từ bao đời nay, chưa bao giờ là một con đường dễ đi. Trong những năm gần đây, hành trình ấy lại càng thêm nhiều thử thách. Khi nhịp sống hiện đại cuốn người ta đi quá nhanh, thị hiếu thay đổi từng ngày, thì sân khấu với sự chậm rãi, lắng đọng vốn có lại phải loay hoay tìm cách tồn tại. Nghệ sĩ ít dần, nghệ nhân đang già đi, lớp trẻ đến với nghề ngày càng thưa thớt… Nhưng trong lặng thầm, những người yêu nghề vẫn âm thầm níu giữ ánh đèn sân khấu, giữ từng câu thoại, từng làn điệu, từng bước chân múa… như giữ một phần ký ức văn hóa của chính quê hương mình”. |
VÂN PHI