(VNGL – Thơ).
Mảnh vườn xưa mẹ trồng rau
những khi nhớ lắm rủ nhau cùng về
Quây quần trên chiếu hiên nhà
tay cầm trái ớt hít hà… rưng rưng
Chim xa tổ
chim nhớ rừng
thương ngôi nhà cũ, thương từng luống rau
Một giàn bầu bí cùng leo
ngày đi ra phố mang theo nếp làng
Ra đường khuấy nước, dọc ngang
về nhà vẫn một anh chàng nhà quê
Bao năm còn giữ đam mê
chăm rau trong chậu nhớ về ngày xưa
Đã từng cởi áo tắm mưa
một đời gội, rửa… vẫn chưa hết phèn!
VĨNH TUY



