Bon sai

(VNBĐ – Thơ). Đang ngẩng cao đầu đành cúi mặt
Thích nhìn phương Bắc phải ngó Nam
Thịt da rướm máu mấy đường cong
Toàn thân quặn thắt!

Hình hài nương nhát cắt
Lòng đắng miệng lại cười
Rễ chi ở một nơi…
Người gọi là cái đẹp!

Đẹp bởi thế rồng bay
Đẹp vì hình phượng múa
Dáng hình xiên – nghiêng ngửa
Quân tử
Tam sơn
Hổ chầu
Thác đổ

Cao sang mà nức nở
Uốn mình cho triết nhân trăm ngả
Mơ được là mình
Mãi chẳng là ta!

VĂN TRỌNG HÙNG

(Văn nghệ Bình Định Xuân Tân Sửu 2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ