Món quà vô giá

(VNBĐ – Thơ). 

Tặng những người thiện nguyện

Có thể lúc này thơ vô cùng xa xỉ
Chỉ tấm lòng thiện nguyện đến miền Trung
Mảnh đất bạc phập phồng cơn nắng gió
Còn xối xả mưa, nên bão lụt muôn vàn

Có thể lúc này thơ bỗng ngỡ ngàng
Tiếng vỗ tay tự trái tim thôi thúc
Đã ngớt mưa sao mắt người ngấn nước
Bởi “tiếng hát” em tha thiết khẽ khàng

Có thể lúc này thơ đã được sang trang
Không giấu nỗi rưng rưng… về trường lớp
Lòng nén lòng chưa cần lên danh sách
Trao tận tay học phí lúc cơ hàn

Có thể lúc này thơ gánh chứa chan
Nơi bão lũ đi qua, hẳn phù sa đọng lại
Dẫu trắng khăn tang, dẫu bấy nhiêu thiệt hại
Thiên tai nào không quặn thắt cơn đau…

Có thể lúc này thơ đã biết nương nhau.
30.10.2020

NGUYỄN THỊ PHỤNG

(Văn nghệ Bình Định số 103 tháng 11.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ