Quỹ đạo mùa xanh

(VNBĐ – Thơ).

Hạ lời nguyền đi cứu độ chúng sinh
Khi nào tắt lửa chiến tranh
Mẹ sẽ trở về bên con của mẹ
Vậy mà ngót trăm năm dâu bể
Mẹ chưa về sum hợp được cùng con
Do mẹ quên giải lời nguyền
hay cõi thế chông chênh
giành giật triền miên, sân si không dứt!
Ngỡ bổn phận mình chưa xong
Ngỡ tình yêu bất lực
Mẹ nâng niu câu “mặn muối cay gừng”
Ngày mỗi ngày lòng vẫn rưng rưng
thương nhớ về con mà không gần gũi được
Mẹ nhường hết bao nhiêu hồng phước
cho người trần gian
Sao bất công với một ông hoàng
sinh mệnh và tình yêu của mẹ!
Vì chọn làm con của mẹ đời đời
nên con không chuyển thế
Cứ mãi là tinh nhi!
Mẹ thanh xuân rồi mẹ già đi
Con bảy tuổi hóa thân làm giọt lệ
để cùng mẹ khổ đau nơi trần thế
nước mắt thiêng liêng thành Ngọc – Đá yên bình!
Rồi một ngày cùng ngàn vạn thánh linh
Con với mẹ trở về Chơn Nguyên vị
Con hiếu thuận trong tình người chung thủy
Đại nguyện mẹ tròn quỹ đạo mùa xanh!
10.2021

LỆ THU

(Văn nghệ Bình Định số 102 tháng 10.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ