
Tàn tro
Từ hồi ba mất, khu vườn như bỏ hoang, không người chăm nên đìu hiu xơ xác. Một ngày rã rời vì những nhọc nhằn, tôi trốn về thăm ba, thăm vườn cũ…
Từ hồi ba mất, khu vườn như bỏ hoang, không người chăm nên đìu hiu xơ xác. Một ngày rã rời vì những nhọc nhằn, tôi trốn về thăm ba, thăm vườn cũ…
hi màu nắng tháng Ba trải tràn trước ngõ, lòng ta lại bâng khuâng một nỗi nhớ không rõ hình thù. Dường như, trong từng ngọn nắng tháng Ba luôn chất chứa những xốn xang, xao động lòng người.
Có lần, trong một truyện ngắn, tôi viết câu “Da mặt nhiễm phèn từ thuở sơ sinh”, kỳ thực là tôi bị ám ảnh bởi cái vết phèn vàng vàng nâu nâu thâm xỉn nơi góc móng chân của má
Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng còi tàu rúc lên từng hồi inh ỏi. Chắc có lẽ đã lâu tôi không về ngủ ở nhà ba má, thành thử, tiếng còi tàu trở nên xa lạ với mình
Tháng Mười Hai nhuộm vàng bãi bờ bằng màu hoa cải, cả vạt trời vàng ươm theo dòng sông uốn lượn…
Tôi về quê vào những ngày đầu tiên của tháng Chạp, thong dong trên con đường làng quen thuộc, cảnh vật hiền hòa như muốn ôm trọn tôi vào lòng.
Một năm trôi đi với bao biến cố, nhưng Tết vẫn là Tết giống như từng tờ lịch cuối cùng của năm cũ đã rơi xuống cho tờ mới tiếp theo vẹn nguyên…
Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.
(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). Hiện nay, cây bút Bình Định đầu tiên tạo ấn tượng mạnh cho tôi ở tản văn không ai khác là nhà văn Nguyễn Mỹ Nữ. Với chị, viết tản văn chính là thế mạnh độc tôn và
Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ
Rất nhiều lần trong hành trình xuôi ngược của mình, tôi bị kẹt bởi dòng sông lạ.
Lời ru được cất lên từ những câu thơ lục bát vần điệu, bắt đầu bằng từ vào nhịp nghe lên bổng, xuống trầm rồi ngân nga, tan ra như làn khói mỏng.
Mùa hè, thích nhất là được ngồi bên hiên nhà hóng ngọn gió mát rượi giữa một trưa chơi vơi con nắng.
Chẳng biết câu ca Bài chòi có tự bao giờ nhưng những con người nơi dải đất miền Trung này sinh ra đã được tắm mình trong làn điệu dân ca đặc trưng của quê mình
Buổi sáng tôi thường dậy rất sớm, đi bộ thể dục và tắm biển. Có ba con người gieo trong tôi ấn tượng sâu sắc.
Từ hồi ba mất, khu vườn như bỏ hoang, không người chăm nên đìu hiu xơ xác. Một ngày rã rời vì những nhọc nhằn, tôi trốn về thăm ba, thăm vườn cũ…
hi màu nắng tháng Ba trải tràn trước ngõ, lòng ta lại bâng khuâng một nỗi nhớ không rõ hình thù. Dường như, trong từng ngọn nắng tháng Ba luôn chất chứa những xốn xang, xao động lòng người.
Có lần, trong một truyện ngắn, tôi viết câu “Da mặt nhiễm phèn từ thuở sơ sinh”, kỳ thực là tôi bị ám ảnh bởi cái vết phèn vàng vàng nâu nâu thâm xỉn nơi góc móng chân của má
Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng còi tàu rúc lên từng hồi inh ỏi. Chắc có lẽ đã lâu tôi không về ngủ ở nhà ba má, thành thử, tiếng còi tàu trở nên xa lạ với mình
Tháng Mười Hai nhuộm vàng bãi bờ bằng màu hoa cải, cả vạt trời vàng ươm theo dòng sông uốn lượn…
Tôi về quê vào những ngày đầu tiên của tháng Chạp, thong dong trên con đường làng quen thuộc, cảnh vật hiền hòa như muốn ôm trọn tôi vào lòng.
Một năm trôi đi với bao biến cố, nhưng Tết vẫn là Tết giống như từng tờ lịch cuối cùng của năm cũ đã rơi xuống cho tờ mới tiếp theo vẹn nguyên…
Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.
(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). Hiện nay, cây bút Bình Định đầu tiên tạo ấn tượng mạnh cho tôi ở tản văn không ai khác là nhà văn Nguyễn Mỹ Nữ. Với chị, viết tản văn chính là thế mạnh độc tôn và
Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ
Rất nhiều lần trong hành trình xuôi ngược của mình, tôi bị kẹt bởi dòng sông lạ.
Lời ru được cất lên từ những câu thơ lục bát vần điệu, bắt đầu bằng từ vào nhịp nghe lên bổng, xuống trầm rồi ngân nga, tan ra như làn khói mỏng.
Mùa hè, thích nhất là được ngồi bên hiên nhà hóng ngọn gió mát rượi giữa một trưa chơi vơi con nắng.
Chẳng biết câu ca Bài chòi có tự bao giờ nhưng những con người nơi dải đất miền Trung này sinh ra đã được tắm mình trong làn điệu dân ca đặc trưng của quê mình
Buổi sáng tôi thường dậy rất sớm, đi bộ thể dục và tắm biển. Có ba con người gieo trong tôi ấn tượng sâu sắc.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ GIA LAI ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT TỈNH GIA LAI
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, phường Quy Nhơn, tỉnh Gia Lai
Điện thoại: 02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Gia Lai