truyện ngắn

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Cây Đỗ Con ngốc nghếch

Một hôm, cô chủ nhỏ của khu vườn mang về một hạt đỗ đen bé xíu xiu. Cô xới đất tạo hốc, rồi vùi hạt đỗ cạnh cây ngô nếp đang trổ cờ…

Nỗi sợ

Trong cơn mê, khung cảnh xung quanh tối sầm, mờ đi, hình ảnh duy nhất tôi thấy đó là ba mẹ tôi, họ đang khóc, khóc rất nhiều…

Mây trắng có còn bay?

Nàng trở về với xứ mưa. Những ngón tay vẫn trong suốt soi chiếu một bình minh hoang lạnh. Nàng nhìn qua kẽ tay, những tán cây xanh xao cúi đầu thiêm thiếp…

Câu đố về loài mèo

Đứng trước cửa, túi quần anh rung lên. Điện thoại đến, anh áp vào nghe rất nhanh nhưng chưa nói gì. Bên kia nói một tràng dài rồi im bặt…

Những làn khói bên cội sứ

Ông muốn kêu lên nhưng mồm miệng như cứng lại, không thể cử động được, giọng nói cũng biến đi đâu mất dù chỉ là tiếng ú ớ. Ông muốn ngồi dậy, rời khỏi chỗ nằm…

Bình yên sẽ trở về

Hành động hay không? Làm hay không? Nếu Thụ làm gì đó, các cô gái có thể thoát khỏi cơn nguy hiểm hiện tại, nhưng về sau thì sao?

Nắng chiều

Nắng chiều ngả dài xuống từng quãng, len lỏi vào mái tóc, vào túi áo và đáp xuống mũi chân em. Từng giọt nắng cứ rơi xuống ấm áp…

Người hùng

Tôi bị lạc mẹ trong những ký ức ngổn ngang và cơn lốc xoáy đầy bụi mù của dòng thời gian từ bao giờ. Thế nhưng giờ đây, hình ảnh người đàn ông đó lại hiện về…

Đời minh mẫn

Nhưn quan ngậm dầu trong miệng phun vào cây đuốc đang rực cháy trên tay. Lửa cao gần tới nóc nhà, cỏ cây quanh nhà héo lả đi…

Không lấy chồng

Trước hôm Dũng cưới, Bích đã ngủ cùng Dũng trên một chiếc giường. Anh ôm Bích thật chặt trong khi liên tục thì thầm lời xin lỗi…

Ranh giới

Mùa mưa Nam Trung bộ cứ triền miên hết ngày này đến ngày khác. Dòng nước hung hăng gầm gào xóa bay các con đường vận chuyển…

Về một thời đã cũ

Đất lề quê thói. Con gái làng tôi có chút ít nhan sắc vừa đến tuổi trưởng thành ra đi lấy chồng…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Cây Đỗ Con ngốc nghếch

Một hôm, cô chủ nhỏ của khu vườn mang về một hạt đỗ đen bé xíu xiu. Cô xới đất tạo hốc, rồi vùi hạt đỗ cạnh cây ngô nếp đang trổ cờ…

Nỗi sợ

Trong cơn mê, khung cảnh xung quanh tối sầm, mờ đi, hình ảnh duy nhất tôi thấy đó là ba mẹ tôi, họ đang khóc, khóc rất nhiều…

Mây trắng có còn bay?

Nàng trở về với xứ mưa. Những ngón tay vẫn trong suốt soi chiếu một bình minh hoang lạnh. Nàng nhìn qua kẽ tay, những tán cây xanh xao cúi đầu thiêm thiếp…

Câu đố về loài mèo

Đứng trước cửa, túi quần anh rung lên. Điện thoại đến, anh áp vào nghe rất nhanh nhưng chưa nói gì. Bên kia nói một tràng dài rồi im bặt…

Những làn khói bên cội sứ

Ông muốn kêu lên nhưng mồm miệng như cứng lại, không thể cử động được, giọng nói cũng biến đi đâu mất dù chỉ là tiếng ú ớ. Ông muốn ngồi dậy, rời khỏi chỗ nằm…

Bình yên sẽ trở về

Hành động hay không? Làm hay không? Nếu Thụ làm gì đó, các cô gái có thể thoát khỏi cơn nguy hiểm hiện tại, nhưng về sau thì sao?

Nắng chiều

Nắng chiều ngả dài xuống từng quãng, len lỏi vào mái tóc, vào túi áo và đáp xuống mũi chân em. Từng giọt nắng cứ rơi xuống ấm áp…

Người hùng

Tôi bị lạc mẹ trong những ký ức ngổn ngang và cơn lốc xoáy đầy bụi mù của dòng thời gian từ bao giờ. Thế nhưng giờ đây, hình ảnh người đàn ông đó lại hiện về…

Đời minh mẫn

Nhưn quan ngậm dầu trong miệng phun vào cây đuốc đang rực cháy trên tay. Lửa cao gần tới nóc nhà, cỏ cây quanh nhà héo lả đi…

Không lấy chồng

Trước hôm Dũng cưới, Bích đã ngủ cùng Dũng trên một chiếc giường. Anh ôm Bích thật chặt trong khi liên tục thì thầm lời xin lỗi…

Ranh giới

Mùa mưa Nam Trung bộ cứ triền miên hết ngày này đến ngày khác. Dòng nước hung hăng gầm gào xóa bay các con đường vận chuyển…

Về một thời đã cũ

Đất lề quê thói. Con gái làng tôi có chút ít nhan sắc vừa đến tuổi trưởng thành ra đi lấy chồng…