Long bong sóng vỗ
Long bong sóng vỗ
Theo những thân tàu
Sóng ơi, hãy kể
Bạn đi về đâu?
Mấy bạn gà mới nở
Tròn như những nắm bông
Thương đôi chân đo đỏ
Thương cái mỏ hồng hồng.
Đêm trăng thanh gió mát
Tán lá hát lao xao
Đàn cá quẫy dưới ao
Bà tôm còng búng nước
Khu vườn của ngoại
Bốn mùa ngát hương
Bé gọi yêu thương
Khu vườn cổ tích

Cuối năm, mẹ xới khoảnh đất trên đầu nhà, vun thành từng chiếc hộp đều tăm tắp. Mấy ô đất nâu được gọi thức dậy sau cả năm dài ngủ quên…
Có chú chim màu xanh
Bay vào trong giấc ngủ
Cuộn cơn mơ làm tổ
Khiến bé khúc khích cười
Thấy nắng vàng tươi đẹp
Nước bay lên trời cao
Chạm đến những vì sao
Kết thành làn mây trắng

Bà đi rồi, nhưng không hiểu sao bóng bà vẫn đầy ắp trong ngôi nhà nhỏ. Mỗi món đồ, mỗi câu chuyện, dù nhỏ thôi, đều như thể tình cờ gợi nhớ về bà…
Ngọn gió lay khe khẽ
Trên cành bưởi đầy hoa
Đưa hương nồng bay xa
Ru chồi non lộc biếc
Tay ông chăm chút thương yêu
Gửi cùng mưa nắng bao điều thảo thơm
Xuân về hương ướp trong vườn
Ngạt ngào hoa nở bướm vờn tung tăng
Mặt trời vừa chợp mắt
Mưa bóng mây khóc rồi
Gió từ xa bay tới
Lau nước mắt mưa rơi…

Đóm lủi thủi rời khỏi sân khấu. Chú cảm thấy vô cùng lạc lõng. Đóm nhỏ đã phần nào hiểu vì sao mình không được mời dự buổi tiệc cuối năm của cư dân xóm Rộn Ràng…
Mẹ ơi con không muốn
Đổi chỗ với trăng đâu
Trăng không có sáp màu
Vẽ nụ cười cho mẹ
Sớm nay bừng tỉnh giấc
Một làn gió se se
Kìa mùa đông đã về
Run hàng cây trước ngõ.
Trong tiếng rơi rào rạt
Trên đồng ruộng, nương đồi
Có lời ca mưa hát:
– Lớn nhanh nào, lúa ơi!



Mấy bạn gà mới nở
Tròn như những nắm bông
Thương đôi chân đo đỏ
Thương cái mỏ hồng hồng.
Đêm trăng thanh gió mát
Tán lá hát lao xao
Đàn cá quẫy dưới ao
Bà tôm còng búng nước
Khu vườn của ngoại
Bốn mùa ngát hương
Bé gọi yêu thương
Khu vườn cổ tích

Cuối năm, mẹ xới khoảnh đất trên đầu nhà, vun thành từng chiếc hộp đều tăm tắp. Mấy ô đất nâu được gọi thức dậy sau cả năm dài ngủ quên…
Có chú chim màu xanh
Bay vào trong giấc ngủ
Cuộn cơn mơ làm tổ
Khiến bé khúc khích cười
Thấy nắng vàng tươi đẹp
Nước bay lên trời cao
Chạm đến những vì sao
Kết thành làn mây trắng

Bà đi rồi, nhưng không hiểu sao bóng bà vẫn đầy ắp trong ngôi nhà nhỏ. Mỗi món đồ, mỗi câu chuyện, dù nhỏ thôi, đều như thể tình cờ gợi nhớ về bà…
Ngọn gió lay khe khẽ
Trên cành bưởi đầy hoa
Đưa hương nồng bay xa
Ru chồi non lộc biếc
Tay ông chăm chút thương yêu
Gửi cùng mưa nắng bao điều thảo thơm
Xuân về hương ướp trong vườn
Ngạt ngào hoa nở bướm vờn tung tăng
Mặt trời vừa chợp mắt
Mưa bóng mây khóc rồi
Gió từ xa bay tới
Lau nước mắt mưa rơi…

Đóm lủi thủi rời khỏi sân khấu. Chú cảm thấy vô cùng lạc lõng. Đóm nhỏ đã phần nào hiểu vì sao mình không được mời dự buổi tiệc cuối năm của cư dân xóm Rộn Ràng…
Mẹ ơi con không muốn
Đổi chỗ với trăng đâu
Trăng không có sáp màu
Vẽ nụ cười cho mẹ
Sớm nay bừng tỉnh giấc
Một làn gió se se
Kìa mùa đông đã về
Run hàng cây trước ngõ.
Trong tiếng rơi rào rạt
Trên đồng ruộng, nương đồi
Có lời ca mưa hát:
– Lớn nhanh nào, lúa ơi!
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ GIA LAI ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT TỈNH GIA LAI
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, phường Quy Nhơn, tỉnh Gia Lai
Điện thoại: 02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghegialaidientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Gia Lai