Khúc hát mùa xuân
Sương sa đầu ngõ
Mưa gõ mái tranh
Lộc nảy trên cành
Chim reo trong lá

Thằng Xy ngủ khè khè trên chõng. Má nó lui cui băm thân chuối cho bầy vịt ngoài chuồng đang đói, đập cánh kêu quang quác.

Có một chú sâu đo ở lẫn trong đám rau cải trong vườn. Chú có màu xanh biếc, đôi mắt tròn óng ánh và những cái chân bé xíu xiu.
Mưa thổi ngàn bong bóng
Thả trôi trước sân nhà
Bóng nhìn trong suốt quá
Buồn gì cứ vỡ ra?
Hôm nay trời thật đẹp
Gió rủ mây đi chơi
Gió chạy nhanh thoăn thoắt
Mây đuổi theo đứt hơi
Mẹ đi công tác vắng
Bé ngày nào cũng mong
Mẹ về bé ra đón
Được mẹ ôm vào lòng
Trồi lên từ rả rích mưa khuya
Ưng ửng thắm nắng non đầu ngõ
Những chồi hoa nảy từ nỗi nhớ
Từ trong veo ban mai thềm nhà

Tôi có cảm giác chờn chợn khi bắt gặp cái nhìn chằm chằm của nó. Không biết từ đâu, nó nhảy xổ ra, áng ngay giữa lối đi.

Gừ Gừ là một cái tên do thói quen ngủ dậy mà không thấy ai, nó sẽ nằm luôn không chịu ra khỏi giường mà cứ ư ử ư ử. Tiếng Gừ Gừ phát ra trong cổ cộng với việc nằm lăn qua lăn lại riết rồi thành tên gọi.
Chiều về trên quê hương
Những cánh diều no gió
Tung tăng các bạn nhỏ
Thả ước mơ lên trời
Nắng vương trên vòm lá
Hạ cũng vừa qua đây
Tiếng chim chuyền cành hót
Rộn ràng và mê say

Phi ư? Hỗn hào và hoang lung. Và những điều đó khiến một thằng nhỏ mới mười bốn tuổi như nó vui sướng và hãnh diện vô cùng.
(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). Mẹ ơi bông cải nhỏ Có chiếc mỏ thật xinh Như chú vịt đớp bèo Bông cải xinh đớp nắng Khi trời chưa bật nắng Bông cải bơi trong sương Lắc lư chiếc cổ dài Uống no nê nước






Thằng Xy ngủ khè khè trên chõng. Má nó lui cui băm thân chuối cho bầy vịt ngoài chuồng đang đói, đập cánh kêu quang quác.

Có một chú sâu đo ở lẫn trong đám rau cải trong vườn. Chú có màu xanh biếc, đôi mắt tròn óng ánh và những cái chân bé xíu xiu.
Mưa thổi ngàn bong bóng
Thả trôi trước sân nhà
Bóng nhìn trong suốt quá
Buồn gì cứ vỡ ra?
Hôm nay trời thật đẹp
Gió rủ mây đi chơi
Gió chạy nhanh thoăn thoắt
Mây đuổi theo đứt hơi
Mẹ đi công tác vắng
Bé ngày nào cũng mong
Mẹ về bé ra đón
Được mẹ ôm vào lòng
Trồi lên từ rả rích mưa khuya
Ưng ửng thắm nắng non đầu ngõ
Những chồi hoa nảy từ nỗi nhớ
Từ trong veo ban mai thềm nhà

Tôi có cảm giác chờn chợn khi bắt gặp cái nhìn chằm chằm của nó. Không biết từ đâu, nó nhảy xổ ra, áng ngay giữa lối đi.

Gừ Gừ là một cái tên do thói quen ngủ dậy mà không thấy ai, nó sẽ nằm luôn không chịu ra khỏi giường mà cứ ư ử ư ử. Tiếng Gừ Gừ phát ra trong cổ cộng với việc nằm lăn qua lăn lại riết rồi thành tên gọi.
Chiều về trên quê hương
Những cánh diều no gió
Tung tăng các bạn nhỏ
Thả ước mơ lên trời
Nắng vương trên vòm lá
Hạ cũng vừa qua đây
Tiếng chim chuyền cành hót
Rộn ràng và mê say

Phi ư? Hỗn hào và hoang lung. Và những điều đó khiến một thằng nhỏ mới mười bốn tuổi như nó vui sướng và hãnh diện vô cùng.
(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). Mẹ ơi bông cải nhỏ Có chiếc mỏ thật xinh Như chú vịt đớp bèo Bông cải xinh đớp nắng Khi trời chưa bật nắng Bông cải bơi trong sương Lắc lư chiếc cổ dài Uống no nê nước
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ GIA LAI ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT TỈNH GIA LAI
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, phường Quy Nhơn, tỉnh Gia Lai
Điện thoại: 02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghegialaidientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Gia Lai