Văn xuôi

Bầu trời không còn nắng

Dọc quốc lộ 1A, đi về phía Bắc Bình Định, những quán cóc ven đường đầy những buồng dừa tươi là chỉ dẫn vào Tam Quan, lạc vào xứ mát mẻ quanh năm mặc cho nắng có đổ lửa…

Mũi Gành bừng thức

Những ngày đầu thu, sóng biển đã bớt ầm ào, gành đá Hoài Hải mà người địa phương vẫn hay gọi là Mũi Gành, chẳng khác nàng tiên cá của đại dương xanh…

Hai người Bình Định

Ngân thấy rõ ràng là dù không sống ở Bình Định, nhưng anh là dân nẫu chính gốc. Nẫu trong tính cách, tâm hồn. Là mầm xanh nẩy lên từ hạt giống nuôi từ nước lành sông Côn…

Giọng chim

Trước đây, ông từng chơi chim nhưng không sâu. Công việc bận bịu, không chăm được, nên con sổng chuồng, con buồn bã lăn ra chết. Thời gian ngốn hết bao nhiêu thú chơi thanh tao…

Cửa sau

Lối kiến trúc ngôi nhà có sân vườn của người Việt tự ngày xưa luôn có cửa sau. Không đơn thuần là lối thoát hiểm, mà hơn cả thế, là lối mở ra không gian sinh tồn phía sau nhà…

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…

Gió mùa thổi mãi

Hôm nay làng chài đột ngột trở gió. Ngày đưa ba đi cũng là một hôm trở gió. Gò đất nhô cao ngã nhoài về biển trở thành nơi đặt chân cuối cùng cho ba sau chuyến ra khơi bão táp…

Về thương vườn cũ

Tôi thích nhất là khu vườn vào độ xuân sang, hè đến. Đi qua mùa đông mưa dầm gió Bấc, khu vườn không còn xác xơ, ướt át mà hồi sinh mạnh mẽ. Vườn ủ men ủ mật, bắt đầu bật mầm xanh lá…

Những người vợ của vua Chiêm Thành

Kinh đô Phật Thệ, nước Chiêm Thành vào một đêm mưa gió giữa năm 1043. Cơn mưa rào xối xả trút nước lên những đền tháp bằng gạch đỏ, uy nghi, sừng sững. Trời tối đen như mực…

Trăng lạnh

Nghiêm đứng chống hai tay lên lan can phà, nhìn những đám lục bình trôi lững lờ trên mặt nước lấp loáng ánh hoàng hôn, rít mấy hơi rồi quăng điếu thuốc xuống nước…

Mùa biển động

Chiều đông. Từng cơn gió thổi qua rừng dương tạo tiếng hú buồn mênh mông. Biển ầm ì như tiếng thở dài ai oán. Biển vắng thuyền buồn bã, cô đơn…

Người anh hùng xóm Gò Nhãn

Buổi sáng, năm 1968. Một ngày như mọi ngày, ông mặt trời ể oải, mệt nhọc leo qua ngọn tre già, gió hiu hiu thổi từ biển Đông, không gian nhẹ tênh màu nắng nhạt…

Trăng rơi đồi cát

Đêm Nồm, trời oi bức. Bóng trăng mờ ảo, loang loáng khắp nơi. Dịu cảm thấy căn phòng trở nên chật chội, ngột ngạt và khó chịu nên lần bước ra sân…

Từ mái tranh quê

Những lúc trời mưa, chị em tôi nghịch nước mưa từ mái tranh đổ xuống, còn cha tôi thì dựa vào màu nước hổ phách đậm nhạt ấy để biết tranh mục cỡ nào, lo sắp xếp công thợ lợp lại từng gian mái nhà…

Tri kỷ

Tôi bắt đầu có thiện cảm với bác Bảy từ hôm nghe lỏm câu chuyện thâm cung bí sử giữa hai ông bạn già. Té ra, đây là mối quan hệ đúng chất bằng hữu thâm tình…

Bầu trời không còn nắng

Dọc quốc lộ 1A, đi về phía Bắc Bình Định, những quán cóc ven đường đầy những buồng dừa tươi là chỉ dẫn vào Tam Quan, lạc vào xứ mát mẻ quanh năm mặc cho nắng có đổ lửa…

Mũi Gành bừng thức

Những ngày đầu thu, sóng biển đã bớt ầm ào, gành đá Hoài Hải mà người địa phương vẫn hay gọi là Mũi Gành, chẳng khác nàng tiên cá của đại dương xanh…

Hai người Bình Định

Ngân thấy rõ ràng là dù không sống ở Bình Định, nhưng anh là dân nẫu chính gốc. Nẫu trong tính cách, tâm hồn. Là mầm xanh nẩy lên từ hạt giống nuôi từ nước lành sông Côn…

Giọng chim

Trước đây, ông từng chơi chim nhưng không sâu. Công việc bận bịu, không chăm được, nên con sổng chuồng, con buồn bã lăn ra chết. Thời gian ngốn hết bao nhiêu thú chơi thanh tao…

Cửa sau

Lối kiến trúc ngôi nhà có sân vườn của người Việt tự ngày xưa luôn có cửa sau. Không đơn thuần là lối thoát hiểm, mà hơn cả thế, là lối mở ra không gian sinh tồn phía sau nhà…

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…

Gió mùa thổi mãi

Hôm nay làng chài đột ngột trở gió. Ngày đưa ba đi cũng là một hôm trở gió. Gò đất nhô cao ngã nhoài về biển trở thành nơi đặt chân cuối cùng cho ba sau chuyến ra khơi bão táp…

Về thương vườn cũ

Tôi thích nhất là khu vườn vào độ xuân sang, hè đến. Đi qua mùa đông mưa dầm gió Bấc, khu vườn không còn xác xơ, ướt át mà hồi sinh mạnh mẽ. Vườn ủ men ủ mật, bắt đầu bật mầm xanh lá…

Những người vợ của vua Chiêm Thành

Kinh đô Phật Thệ, nước Chiêm Thành vào một đêm mưa gió giữa năm 1043. Cơn mưa rào xối xả trút nước lên những đền tháp bằng gạch đỏ, uy nghi, sừng sững. Trời tối đen như mực…

Trăng lạnh

Nghiêm đứng chống hai tay lên lan can phà, nhìn những đám lục bình trôi lững lờ trên mặt nước lấp loáng ánh hoàng hôn, rít mấy hơi rồi quăng điếu thuốc xuống nước…

Mùa biển động

Chiều đông. Từng cơn gió thổi qua rừng dương tạo tiếng hú buồn mênh mông. Biển ầm ì như tiếng thở dài ai oán. Biển vắng thuyền buồn bã, cô đơn…

Người anh hùng xóm Gò Nhãn

Buổi sáng, năm 1968. Một ngày như mọi ngày, ông mặt trời ể oải, mệt nhọc leo qua ngọn tre già, gió hiu hiu thổi từ biển Đông, không gian nhẹ tênh màu nắng nhạt…

Trăng rơi đồi cát

Đêm Nồm, trời oi bức. Bóng trăng mờ ảo, loang loáng khắp nơi. Dịu cảm thấy căn phòng trở nên chật chội, ngột ngạt và khó chịu nên lần bước ra sân…

Từ mái tranh quê

Những lúc trời mưa, chị em tôi nghịch nước mưa từ mái tranh đổ xuống, còn cha tôi thì dựa vào màu nước hổ phách đậm nhạt ấy để biết tranh mục cỡ nào, lo sắp xếp công thợ lợp lại từng gian mái nhà…

Tri kỷ

Tôi bắt đầu có thiện cảm với bác Bảy từ hôm nghe lỏm câu chuyện thâm cung bí sử giữa hai ông bạn già. Té ra, đây là mối quan hệ đúng chất bằng hữu thâm tình…