
Về nhà cùng con, ba nhé!
Hãy cứ để nhà là chốn nương náu, mang lại bình yên cho bạn. Đừng suy nghĩ nhiều…

Hãy cứ để nhà là chốn nương náu, mang lại bình yên cho bạn. Đừng suy nghĩ nhiều…

Trận mưa đầu mùa ầm ào trút xuống thoáng chốc đã ngớt hạt. Trăng khẽ khàng đu đưa, tràn qua cửa sổ một vũng lỏng lảnh. Nàng khoác chiếc váy mỏng, tóc buông xõa…

Nắng sớm trải nhẹ màu mật ong xuống núi Ngọa Long xanh rờn. Ngọn gió Nam phóng túng của những ngày áp Tết gợi nỗi nhớ cồn cào cho những người tha hương…

Lan Phương mở choàng mắt. Ngay lập tức hoảng hốt kéo chăn quấn tấm thân trần. Cô bần thần ngồi dậy, ngơ ngác nhìn khắp căn phòng lạ lẫm…

Thiếu phụ sửng sốt buông rơi chuỗi tràng hạt, cô không biết là tỉnh hay đang mơ, bởi chồng cô đã cùng con tàu đánh cá chìm dưới biển sâu từ bảy năm về trước…

Gã không phải là một thằng đàn ông. Gã là một tên điên. Gã phát điên vì cô độc. Gã hét lớn hơn bao giờ hết với cái thế giới đang chìm vào tĩnh lặng của ánh trăng…

Mai hoa trang ngày ấy của nội có rất nhiều loại từ mai tiến cung (còn gọi là mai trong khu thượng uyển của vua) cho mùi thơm đậm và lâu tàn, thân cao nhiều nhánh…

Mưa. Chiếc Hyundai i10 chầm chậm bò trong mưa. Phố hẹp. Mặt đường nhựa lồi lõm vá víu, hai bên lề nước đọng vũng…

Khi anh tỉnh dậy, thấy mình đang ở bệnh viện, những khuôn mặt lạ, hầu hết nhợt nhạt đổ dồn về phía anh, trên tay anh vướng víu bởi sợi dây chuyền nước…

Ả không biết con gái không có ba bên cạnh là tốt hay xấu. Từ nhỏ, ả chỉ biết má, người đàn bà nhỏ nhắn theo đúng nghĩa…

Gia đình anh Tám mù đến cắm chốt mưu sinh ở khu vực này đã vài năm nay. Tôi biết đôi vợ chồng này vì đôi lần gặp nhau trên hè phố…

Những cơn gió mát rượi nhè nhẹ thổi, đủ làm vài chiếc lá cuối đông rơi xuống rồi những chồi non chực ươm mầm, vài bông hoa bất ngờ nở rộ…

Cứ mỗi bận được về quê, tôi thường chạy ngay ra mảnh vườn đầy cây tạp, giẫm đôi chân trần trên đất ẩm đầy lá mục, cảm nhận lớp đất mịn in qua từng kẽ chân…

Tơ rất đáng yêu. Chị thích ngồi một mình ngắm con bé lúc nó vừa làm công việc lặt vặt trong nhà vừa tủm tỉm cười và lắc lắc theo điệu nhạc…

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.
















Hãy cứ để nhà là chốn nương náu, mang lại bình yên cho bạn. Đừng suy nghĩ nhiều…

Trận mưa đầu mùa ầm ào trút xuống thoáng chốc đã ngớt hạt. Trăng khẽ khàng đu đưa, tràn qua cửa sổ một vũng lỏng lảnh. Nàng khoác chiếc váy mỏng, tóc buông xõa…

Nắng sớm trải nhẹ màu mật ong xuống núi Ngọa Long xanh rờn. Ngọn gió Nam phóng túng của những ngày áp Tết gợi nỗi nhớ cồn cào cho những người tha hương…

Lan Phương mở choàng mắt. Ngay lập tức hoảng hốt kéo chăn quấn tấm thân trần. Cô bần thần ngồi dậy, ngơ ngác nhìn khắp căn phòng lạ lẫm…

Thiếu phụ sửng sốt buông rơi chuỗi tràng hạt, cô không biết là tỉnh hay đang mơ, bởi chồng cô đã cùng con tàu đánh cá chìm dưới biển sâu từ bảy năm về trước…

Gã không phải là một thằng đàn ông. Gã là một tên điên. Gã phát điên vì cô độc. Gã hét lớn hơn bao giờ hết với cái thế giới đang chìm vào tĩnh lặng của ánh trăng…

Mai hoa trang ngày ấy của nội có rất nhiều loại từ mai tiến cung (còn gọi là mai trong khu thượng uyển của vua) cho mùi thơm đậm và lâu tàn, thân cao nhiều nhánh…

Mưa. Chiếc Hyundai i10 chầm chậm bò trong mưa. Phố hẹp. Mặt đường nhựa lồi lõm vá víu, hai bên lề nước đọng vũng…

Khi anh tỉnh dậy, thấy mình đang ở bệnh viện, những khuôn mặt lạ, hầu hết nhợt nhạt đổ dồn về phía anh, trên tay anh vướng víu bởi sợi dây chuyền nước…

Ả không biết con gái không có ba bên cạnh là tốt hay xấu. Từ nhỏ, ả chỉ biết má, người đàn bà nhỏ nhắn theo đúng nghĩa…

Gia đình anh Tám mù đến cắm chốt mưu sinh ở khu vực này đã vài năm nay. Tôi biết đôi vợ chồng này vì đôi lần gặp nhau trên hè phố…

Những cơn gió mát rượi nhè nhẹ thổi, đủ làm vài chiếc lá cuối đông rơi xuống rồi những chồi non chực ươm mầm, vài bông hoa bất ngờ nở rộ…

Cứ mỗi bận được về quê, tôi thường chạy ngay ra mảnh vườn đầy cây tạp, giẫm đôi chân trần trên đất ẩm đầy lá mục, cảm nhận lớp đất mịn in qua từng kẽ chân…

Tơ rất đáng yêu. Chị thích ngồi một mình ngắm con bé lúc nó vừa làm công việc lặt vặt trong nhà vừa tủm tỉm cười và lắc lắc theo điệu nhạc…

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ GIA LAI ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT TỈNH GIA LAI
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, phường Quy Nhơn, tỉnh Gia Lai
Điện thoại: 02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghegialaidientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Gia Lai