Cám ơn mùa thu

(VNBĐ – Thơ). Tôi bơi lội tự do trên thân thể tôi
Như vũ điệu của lá
Trong tiếng gió thì thầm bất tận
Những hoang sơ lau lách cựa mình
Biển giận hờn
sóng gầm gừ nơi khơi xa
Mùa thu vừa ló mặt

Có ai đó không
Giữa mông quạnh cuộc đời bóng xế
Hãy lắng nghe tiếng chim hót véo von
Ánh sáng ban mai vừa tái hiện
Sau những tăm tối dỗi hờn
Tôi tìm thấy tuổi thơ tôi đang vắt vẻo trên cành cây xa
Rất xa nhưng lại rất gần
Trong tiếng đạn bom ký ức

Xin cảm ơn em
Đã thả vào cuộc đời tôi những giấc mơ có thật
Xin cảm ơn mùa thu mềm mại cúc hoa
Bên dòng vô thường lặng lẽ
Lá vẫn rơi và lá vẫn non tơ
Xin cảm ơn lời thì thầm mật ngọt
Tưới lên hồn tươi xanh
Và xin cảm ơn trái tim chưa một lần gian dối
Giữa đời tôi rộn ràng.

HUỲNH DUY HIẾU

(Văn nghệ Bình Định số 92 tháng 12.2020)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…