Căn trọ nhỏ với cây đàn piano cũ

(VNBĐ – Thơ). 

Tôi hái cô đơn trên từng ngón phím piano tơ ngẫu
Âm thanh vỡ vụn rơi từng khối đá trắng dã
Những ngọn nắng săm soi vào khu cấm vận không gian
Những nốt nhạc cũng săm soi vào khu bảo tồn trí tưởng
Ánh sáng bắt đầu thủng thỉnh trong căn trọ cất giấu nhiều đáy hồn tận

Khi mười đầu ngón phím piano chảy máu
Mặt trời rụng từng trái tim đau
Thời đại mới bắt đầu săm soi
vào vùng kín của nhiều thế kỷ trước
Chất vấn những vết sẹo trinh nguyên
Chất vấn bản thể và tính thể
Chất vấn tâm linh
Chất vấn dòng Magma xáo trộn lẫn lộn nhiều không gian thế kỷ
Chất vấn những tên tuổi dám đánh đổi thời đại mới này
Vivaldi, Bach, Mozart, Beethoven, Tchaikovky, Wagner, Haydn, Brahms, Schubert, Schumann, Glinka,…

Căn trọ nhỏ với nhiều cái tên bí mật vỡ vọng
Những ngón phím piano đan luồng ánh sáng
Thêu thùa cô đơn
Thêu thùa tội thấu cảm
Thêu thùa những ngõ ngách thời đại mang váy vó phố phó xẩm mặt
Thêu thùa những ý tưởng nhảy lò cò
trong khu bảo tàng tiếng nói
Thêu thùa những cái tên cái tuổi làm mắt ướt khao mùa.

LÊ HƯNG TIẾN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đi nghe gió

Không có gió. Nàng đi tìm cố hương. Không gian trở nên lạnh lẽo vô cùng. Nàng như bình chân ở nơi chốn tâm hồn mà cũng lung lạc nơi đáy sâu tâm hồn ấy…

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…