Điền viên

(VNBĐ – Thơ). 

Giã từ mũ áo công đường
Ta về vui với mảnh vườn ngày xưa
Giờ không kính gửi kính thưa…
Ung dung nâng chén ngắm mưa nõn nà
Thôi cúi nhận
Hết ban ra
Bốn mùa gieo hạt thưởng hoa bốn mùa
Không phải thắng
Chẳng sợ thua
Lòng như mặt nước đang mùa thu sang
Nhâm nhi
Trăng nhú
Trăng tàn
Bỗng thương bước bước lấn hàng… chen lên!

VĂN TRỌNG HÙNG

(Văn nghệ Bình Định số 101 tháng 9.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ