Gửi miền Bắc thân yêu

(VNBĐ – Thơ).
Hỡi miền Bắc đó nặng hai vai
Gánh cả non sông vạn dặm dài
(Tố Hữu)
Cảm ơn Người – miền Bắc thân yêu
đã vắt sữa nuôi con từ tấm bé
miền Nam gửi bao nhiêu đứa trẻ

Mẹ nâng niu ấp ủ trong lòng

Trăm dòng sông mang nỗi nhớ sông Hồng
miền Bắc hỡi
những mẹ hiền, chị đảm
chiếc áo bạc màu
bàn tay chai sạm
mưa nắng dãi dầu
úng, hạn quanh năm…
mà những Trung Thu
lòng mẹ sáng trăng rằm

chưa thiếu một lần cho con vui “phá cỗ”

niềm đau Mẹ, chúng con nào thấu rõ

chỉ thấy nụ cười hiền hậu trên môi

Bằng cuộc đời mình lắng đọng giọt mồ hôi
hạt muối mặn, bát cơm ngô Mẹ xới
ủ ấm cho con khi mùa đông tới

tấm chăn bông, đôi dép, chiếc khăn quàng…

Mẹ lấy tim mình xây nẻo rộng thênh thang
nên chúng con vào giảng đường trôi chảy thế
nên chúng con đến Trường Sơn chẳng trễ
giờ hội quân non nước gọi bao người

vinh quang này là của Mẹ, Mẹ ơi!

LỆ THU

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ