(VNGL – Thơ).
Tháng Mười
và những cơn mưa
đồng xa, nghiêng ngả lúa chưa kịp vàng
Bàn chân, mím xuống đường làng
mẹ ta gặt vội, những ràng nước mưa!
Tháng Mười
đêm ngủ say chưa
mà nghe gió giật vách thưa ầm ào!
Giữa khuya, lạnh đến nôn nao
khói mùi rơm rạ thơm vào cơn mơ
Tháng Mười
thương đến ngẩn ngơ
nồi cơm lúa mới, bây giờ còn thơm!
VĨNH TUY

