Lữ Hồng

Ru gió trong mắt người

Ngày em vấp gió trên đồi
trăng biết nương phía ngực gầy để lạnh
ta là cỏ trống dần bến bãi
tháng năm cho chiếc bóng rạp chiều.

Dưới mặt trời mùa đông

Trong chớp mắt muộn mằn
sương đã kín những con đường đi đến
bụi hồng nhà ai đỏ lặng
tựa đầu lên những vết gai

Thơ dự thi của Lữ Hồng

Cổ tự chạm bóng Côn giang
ngói âm dương ấp lời kinh kệ
sen nâu giấu di nguyện bùn non trên cánh
thăm thẳm ngọn nguồn

Thư của biển

Ngủ đi em
Để mặc sóng nghiền tôi với gió
Tôi chẳng muốn là tôi, đêm chẳng là đêm nữa
Dẫu mai này ra sao

Bây giờ là đêm tháng mấy

Chẳng có mầu nhiệm nào đưa tôi vào giấc ngủ
Bóng tối chấp chới bay
Những bài thơ đã cất vào ngăn tủ
Tóc bồng bềnh thừa một lọn trên vai

Chiều không em

(VNBĐ – Văn trẻ) Những nỗi buồn tung cánh bay lên Mặt trời vỡ giữa chiều Có còn em ở đó Đưa đôi tay… Đưa đôi tay… Ta sẽ mượn trái tim của một chàng thi sĩ Để dìu em qua những chiều hè Thành

Ru gió trong mắt người

Ngày em vấp gió trên đồi
trăng biết nương phía ngực gầy để lạnh
ta là cỏ trống dần bến bãi
tháng năm cho chiếc bóng rạp chiều.

Dưới mặt trời mùa đông

Trong chớp mắt muộn mằn
sương đã kín những con đường đi đến
bụi hồng nhà ai đỏ lặng
tựa đầu lên những vết gai

Thơ dự thi của Lữ Hồng

Cổ tự chạm bóng Côn giang
ngói âm dương ấp lời kinh kệ
sen nâu giấu di nguyện bùn non trên cánh
thăm thẳm ngọn nguồn

Thư của biển

Ngủ đi em
Để mặc sóng nghiền tôi với gió
Tôi chẳng muốn là tôi, đêm chẳng là đêm nữa
Dẫu mai này ra sao

Bây giờ là đêm tháng mấy

Chẳng có mầu nhiệm nào đưa tôi vào giấc ngủ
Bóng tối chấp chới bay
Những bài thơ đã cất vào ngăn tủ
Tóc bồng bềnh thừa một lọn trên vai

Chiều không em

(VNBĐ – Văn trẻ) Những nỗi buồn tung cánh bay lên Mặt trời vỡ giữa chiều Có còn em ở đó Đưa đôi tay… Đưa đôi tay… Ta sẽ mượn trái tim của một chàng thi sĩ Để dìu em qua những chiều hè Thành