Thinh không nhẹ bẫng vầng mây

(VNBĐ – Thơ)

những câu hỏi cong vào đêm bạc
mảnh trăng suông lạc giữa hiên người
con đường vắng
ngõ về cũng vắng
lòng ru lòng
sao vẫn thấy tan hoang

đêm khánh kiệt
gió cũng thành keo kiệt
chẳng nỡ thổi qua dẫu chỉ một làn
phừng phực cháy chỉ từ tàn đóm vụn
nước xa
mà lửa lại gần bên

đi đến
dăm ba lần hạnh ngộ
bốn ngày đâu đó cả cuộc đời
ràng buộc có khi là thòng lọng
ung dung thanh thản giữa mây trời

lui một nhịp
hình như mình đang tiến
thênh thang dài rộng mỗi cung đường
Vân không nhẹ bẫng vầng mây ấm
dịu trôi đôi ước vọng tinh khôi.

NGÔ THANH VÂN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ