Thơ dự thi của Lê Bá Duy

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Nhớ làng

Đi xa lại nhớ về làng
sân đình, ngọn núi Gò Vàng, Sông Tranh
những đêm trẻ nhỏ vây quanh
con lân nhảy múa trăng thanh gọi tình

Cái đêm rồng rắn sân đình
mới đây mà thoắt giật mình xa xôi
cậu bé xưa chẳng giống tôi
cùng bao lớp trẻ biệt rồi làng ơi

Bây giờ lại nhớ làng thôi
bây giờ ngày tháng xa xôi ùa về
nhớ làng tim thắt tái tê
ngước lên đỉnh núi người quê tìm về.

 

Nghe mưa

Tháng Mười mưa trắng núi Tình
biết phương ấy mẹ một mình dưới mưa
buồn theo cơn bão cuối mùa
phận người mỏng mảnh hơn thua được gì

Hình như trong áng mây đi
tiếng con én nhỏ thầm thì nhớ nhung
hình như đêm tối mịt mùng
nghe trong sâu thẳm tận cùng nỗi đau

Con nằm mơ tới ngàn sau
tháng Mười mưa lại trắng phau núi Tình.

LÊ BÁ DUY

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ