Thơ dự thi của Nguyễn Thánh Ngã

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Chiều bên tháp Bánh Ít

Chiều bên tháp Bánh Ít
Thấy lòng mình nhiều hơn
Đỉnh buồn tan trong gió
Tình người đã Quy Nhơn!

Một mình qua Tháp Cổng
Tâm cúi xuống vòm trời
Vọng công trình kiến trúc
Người xưa tạc thành lời

Bước qua Tháp Bia cổ
Mềm mại nét kỷ hà
Những quả bầu đựng nước
Đựng cả dòng thi ca

Đường vào đền thờ chính
Thần Shiva uy nghiêm
Kìa con trai Thần Gió
Vừa bay qua mái diềm

Cuối cùng là Tháp Hỏa
Đẹp như chiếc eo thon
Yên ngựa ngàn năm đứng
Chuyện người xưa mất còn…

 

Uống rượu Bàu Đá ở Lâm Hà (*)

Em múc nước sông Côn
Sủi tăm rượu Bàu Đá
Mời anh giữa cái lạnh Lâm Hà

Nghe ấm lòng
Những chiều xa Bình Định
Đưa em qua Thị Nại gió tê người

Rượu Bàu Đá
Vắt lòng sỏi đá mài gươm
Cạn một ly cháy đôi bờ nhan sắc
Cạn hai ly hẹn trống trận Quang Trung
Cạn ba ly ngâm đôi dòng tao nhã

Thuở Yến Lan
Thuyền đậu bến My Lăng
Chở vần tứ tuyệt
Em ở Hoài Nhơn
Vẫn An Nhơn – An Lão
Vẫn giọt rượu tình đo phẩm hạnh Tây Sơn

Anh ở Lâm Hà
Uống Bàu Đá làm thơ
Nghiêng bên nào cũng nhớ Tuồng Đào Tấn

Và nhớ em
Dáng nhỏ Huyền Trân…

NGUYỄN THÁNH NGÃ

(*) Lâm Hà – một huyện của tỉnh Lâm Đồng.

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…