Trả nhớ cho anh

(VNBĐ – Thơ). Thu sang rồi em trả nhớ cho anh
Cái nỗi chòng chành giữa mùa bão nổi
Gió xóa dấu chân đã từng chung lối
Cuối vườn khuya cải lặng lẽ đơm hoa

Thu êm trôi nỗi nhớ cũng hiền hòa
Chẳng đủ để trái tim anh trăn trở
Có nhớ em khi biển chiều lộng gió
Tóc rối bời cứ đợi mãi bàn tay

Trả lại cho anh thương nhớ đã bao ngày
Em riêng mang trái tim này thấm mệt
Rồi mai này lỡ có gì nuối tiếc
Em đi tìm
Anh trả nhé
Được không

Anh giữ giùm em một sắc mây hồng
Chiều gặp gỡ loang má em bối rối
Lỡ một mai em bỗng nhiên nông nổi
Anh nhớ nhắc em
Chuyện ngày ấy chúng mình.

NGUYỄN HOÀI THANH VĂN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Lời ru từ mặt đất

Một sớm mùa thu, khi những chiếc lá còn đang khắc khoải cựa mình giữa hàng cây tĩnh lặng, từ trong mờ ảo nhân sinh, hương hoa còn chưa thức, khẽ khàng dâng lên bầu mắt…

Xa xứ

Ngã ba Cheo Reo nhộn nhịp buổi tan tầm. Tôi lao xe vun vút, chạy trốn khỏi sự chộn rộn của một ngày mệt nhoài để về nhà. Tôi nhớ mẹ với những ngày xa quê…

Làm bạn với Mặt trời

Mặt trời là một cậu bé vui tính. Ngày thường, cậu rất thích đi khắp nơi để chơi đùa cùng mọi người. Vì có gương mặt sáng sủa, tính tình vui vẻ, nên ai cũng chào đón cậu ấy…

Trông trăng phá cỗ

Đồng xanh mặc áo trăng vàng
Lũy tre làm dáng dịu dàng khăn sương
Tưng bừng trống giục bốn phương
Ông sao, cá chép… soi đường múa lân.