Về Hoài Ân

(VNBĐ – Thơ). Thêm lần về lại với Hoài Ân
Mảnh đất tuy xa nhưng rất gần
Mỗi địa danh biết bao sự tích
Để lòng vương vấn những tình thân…

Đây đất anh hùng lập chiến khu
Kim Sơn ngày ấy ngút căm thù
Theo chiếu Cần Vương – Tăng Bạt Hổ
Khí hùng lan tỏa đến thiên thu!

Đây vùng ngày ấy địch dồn dân
Bok Tới đối đầu lũ sát nhân
Thà chết giữ làng, không sợ giặc
Tên người sống mãi giữa lòng dân!

Còn đây Núi Chéo nhớ năm nào
Đạn nổ bom rung khét chiến hào
Chiến sĩ Sao Vàng thề giữ đất
Hồn thiêng gửi lại với non cao!

Quê của thầy tôi, quê bạn tôi
Rau rừng, cá suối với gà đồi
Đất nghèo nhưng đậm đà ân nghĩa
Như vị Gò Loi chát – ngọt môi

Chào nhé, Hoài Ân thương mến ơi
Gửi lòng cùng tiếng hát về người
Ngọt mãi rượu cần đêm Bok Tới
Nồng nàn theo nhịp cồng chiêng lơi…

TRẦN HÀ NAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ