Về phía rằm xuân

(VNBĐ – Thơ). 

Người khách cuối cùng đã lên tàu rời ga
mang theo hành trang ấm
mưa đồng bằng ngấm lạnh
đêm cuối năm

Nàng mỏng mảnh áo khăn
câu thơ mắc tóc
chỉ đóa lily vẫn không đành bỏ mặc
những làn thơm rất nồng

Anh thấy không
mùa xuân đang cựa mầm
ngày mai sẽ loang nhanh ngàn vệt diệp lục
như đàn nảy phím
như màu lên toan

Hãy đợi thêm
rồi sẽ Nguyên tiêu cho trăng về Đoan Môn
Cấm Thành lộng lẫy
mang gót hài xinh
thơ se sẽ bước và trăng thật đầy…

HÀ PHI PHƯỢNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ