Từ điển ban mai

(VNBĐ – Thơ). 

Sự sống bắt đầu từ buổi sáng
bên ô cửa mới
gió luồn từng trang lao xao

chúng ta
[anh và gió và ngoài kia và trong này và thì thầm và những và khác…]
gánh ngày đi qua ngày
mỗi bước chân là một miếng vá
trái đất làm gì nên tội
mà chằng chịt tiếng cười
mà cặm cụi
quay

chúng ta
những mồi lửa thế kỷ trước
đốt nhau để tìm mình
anh tựa khói sương vướng vờ ngoài cửa sổ
em ấp úng cơn mưa làm trở giấc đêm

chúng ta
những ký tự bỏ quên
[rất may: quên là một thuộc tính cần cho sự mới mẻ tồn tại]
từ điển về con đường nhòe dấu
ngón & gót
[lại may: con đường không lặp lại!]
Và,
ta đọc nhau

chúng ta
[ngoài anh và em và những thứ đất trời to tát]
còn nhiều li ti khác nữa

viết đè lên nhau.

HỒ MINH TÂM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đi nghe gió

Không có gió. Nàng đi tìm cố hương. Không gian trở nên lạnh lẽo vô cùng. Nàng như bình chân ở nơi chốn tâm hồn mà cũng lung lạc nơi đáy sâu tâm hồn ấy…

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…