Buổi sáng

(VNBĐ – Thơ). 

Buổi sáng
mở trang báo ra là gặp rác
ập đến từ mọi phía
cả cái phía từng được coi là sạch nhất

mong manh yêu thương nào sót lại
sau ngút ngàn thuốc súng khói bom
rác lấp luôn chút le lói cuối cùng
nơi ánh ngày sắp tắt

biết bắt đầu từ đâu
buổi sáng tinh khiết còn lại trong mơ
mê mệt cuồng nộ phẫn uất
anh bị xích vào công việc
tù chung thân không ân xá một ngày

lau muội đèn
tìm thêm ánh sáng
để hy vọng một ngày không có rác
tìm khuôn mặt sạch
mà không được

bây giờ anh mới thấy
đôi khi mình cũng là một thứ rác
khi vô cảm lặp lại mỗi ngày!

PHẠM ĐƯƠNG

(Văn nghệ Bình Định số 101 tháng 9.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…