Giữ

(VNBĐ – Thơ).

Giữ giùm chiếc lá trên cành
Sinh ra là để cho xanh một đời
Mai này lá úa thu phơi
Vàng bay theo gió bên đời ai hay.

Giữ giùm chút gió heo may
Hắt hiu vạt nắng cuối ngày bên sông
Xa rừng con nước buồn không
Mà thương phận nước giữa dòng sóng xô.

Giữ giùm một chút tình cờ
Yêu ai từ thuở… đến giờ còn yêu
Một mai nắng tắt cuối đèo
Bỏ sông quạnh quẽ, bỏ chiều bơ vơ.

Giữ giùm tiếng võng ầu ơ
Ngày xưa mẹ hát câu thơ ru hời
Sông ơi, giữ hộ sông ơi
Trăm năm còn lại chỉ lời mẹ ru.
2020-2021

NAM THI

(Văn nghệ Bình Định số Xuân Nhâm Dần 2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất