Tản mạn hè

(VNBĐ – Thơ).

Em gửi tình vào tiếng ve ngày hạ
nỗi niềm riêng theo từng khúc hát xa
nắng cứ chảy trên má em hồng ửng
mây cứ trôi bảng lảng quê nhà

Bao nhiêu năm về lại đất quê cha
cảnh thay đổi đời người cũng thay đổi
em tự hỏi… nhưng có gì khó nói
vẫn lặng im và lưu mãi trong tim

Em gửi tình em theo những tiếng chim
hương cứ thoảng trong hồ sen thắm nở
áo trắng sân trường rời quê lên phố
hành trang còn mang theo tiếng mẹ ru

Chắp cánh thời gian xanh những ước mơ
dẫu ước mơ chỉ là giọt sương trong nắng…
nghe tiếng cuốc kêu bến khuya sông lặng
có vì sao xanh thổn thức suốt đêm trường!

HỒNG PHÚC

(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất