(VNGL – Thơ).
Mưa trải căm căm
Thung lũng chìm trong ánh đèn mờ ảo
Mái nhà chụm tìm hơi ấm
Khói thở lên nằng nặng chiêm bao
Ngàn năm thông xanh
Những bông hoa như cúc cài lại ánh nhìn bàng bạc
Hơi sương buốt dấu cố cung
Chậm bước chân
Vạch một đường bay qua muôn thế kỉ
Mình như kẻ lạc đường
Rẽ ngả nào cũng không tìm thấy lối
Chỉ gặp toàn xanh
Mưa ràn rạt qua thung
Ánh đèn khuất sương chìm đêm lặng
Khuyết mình
Mơ lối về cố cung nở đầy bông cúc dại…
ĐÀO AN DUYÊN

