Cá chép chơi trăng
Bầu trời đêm lồng lộng
Ao lặng nước trong veo
Lẫn trong đám rong rêu
Ông trăng nằm đáy nước
Bầu trời đêm lồng lộng
Ao lặng nước trong veo
Lẫn trong đám rong rêu
Ông trăng nằm đáy nước
Xin hãy treo em lên ngọn gió lang thang
Để em được sống tự do trong ý nghĩ
Sự ích kỷ được sải cánh bay
Và áng mây sẽ xóa đường chỉ tay lầm lỡ
Trả lại em giấc mơ…
Anh đưa em về Bình Định
Và sẽ kể em nghe âm sắc Nhạc võ Tây Sơn
Khởi nghĩa nông dân
Tiến quân thần tốc
Nối bước cành phượng kia
Dìu Ve Con lên hát
Ngọn biển chồm vô cát
Bế bạn Còng ra khơi…
Kho cổ tích của bà
Là ngày xưa, truyện cổ
Có anh Khoai nghèo khổ
Nhân hậu được Bụt thương.
Anh có về uống giọt quê xưa
nơi căng phồng cả một thời tuổi trẻ
nơi mẹ khom lưng cạy hà, chiếc nón nhấp nhô
biển chưa bao giờ lặng lẽ
im lặng nghe đời mặc cả
im lặng trước lời khen chê
im lặng bên bạn bè, bên người thân đang vội vã
Mây lay bay gầm trời
Mơ nắng vàng chảy trên da chầm chậm
Mường dưới buông dài mái sàn dáng khói
Mường trên hoa trăng chín đỏ dập dờn
Năm mươi tám năm sau
Ngày anh tự biến mình thành lửa
Tôi và vợ con tôi mới đến được nơi này.
Cầm lên trái mận tím
Nhớ ngày hoa tinh khôi
Rừng có bao nhiêu nắng
Gom cả lên đỉnh trời.
Trái chua bày giữa chợ chiều
người thanh khách tục cũng liều gửi trao
thương ai ngày tháng hư hao
bao nhiêu da thịt lặn vào dáng con
Trăng khỏa thiền trên đá
Mây giũ chiều ghé thăm.
Thoảng mùi hương khát gió…
Nguyên sơ ơi, giọt rằm.
Bông vàng dợn đối ánh trăng
Gió đưa gió đẩy dung dăng rắn rồng
Nụ rượn trái nõn bế bồng
Trái cong lấp ló ngẩng trông mây dời.
Ơ kìa con Cám lên ngôi
Tấm trong veo đã chết rồi… thực – mơ?
Lý Thông vẫn cứ ỡm ờ
Thạch Sanh ơi, lại nương nhờ gốc cây?
Bầu trời đêm lồng lộng
Ao lặng nước trong veo
Lẫn trong đám rong rêu
Ông trăng nằm đáy nước
Xin hãy treo em lên ngọn gió lang thang
Để em được sống tự do trong ý nghĩ
Sự ích kỷ được sải cánh bay
Và áng mây sẽ xóa đường chỉ tay lầm lỡ
Trả lại em giấc mơ…
Anh đưa em về Bình Định
Và sẽ kể em nghe âm sắc Nhạc võ Tây Sơn
Khởi nghĩa nông dân
Tiến quân thần tốc
Nối bước cành phượng kia
Dìu Ve Con lên hát
Ngọn biển chồm vô cát
Bế bạn Còng ra khơi…
Kho cổ tích của bà
Là ngày xưa, truyện cổ
Có anh Khoai nghèo khổ
Nhân hậu được Bụt thương.
Anh có về uống giọt quê xưa
nơi căng phồng cả một thời tuổi trẻ
nơi mẹ khom lưng cạy hà, chiếc nón nhấp nhô
biển chưa bao giờ lặng lẽ
im lặng nghe đời mặc cả
im lặng trước lời khen chê
im lặng bên bạn bè, bên người thân đang vội vã
Mây lay bay gầm trời
Mơ nắng vàng chảy trên da chầm chậm
Mường dưới buông dài mái sàn dáng khói
Mường trên hoa trăng chín đỏ dập dờn
Năm mươi tám năm sau
Ngày anh tự biến mình thành lửa
Tôi và vợ con tôi mới đến được nơi này.
Cầm lên trái mận tím
Nhớ ngày hoa tinh khôi
Rừng có bao nhiêu nắng
Gom cả lên đỉnh trời.
Trái chua bày giữa chợ chiều
người thanh khách tục cũng liều gửi trao
thương ai ngày tháng hư hao
bao nhiêu da thịt lặn vào dáng con
Trăng khỏa thiền trên đá
Mây giũ chiều ghé thăm.
Thoảng mùi hương khát gió…
Nguyên sơ ơi, giọt rằm.
Bông vàng dợn đối ánh trăng
Gió đưa gió đẩy dung dăng rắn rồng
Nụ rượn trái nõn bế bồng
Trái cong lấp ló ngẩng trông mây dời.
Ơ kìa con Cám lên ngôi
Tấm trong veo đã chết rồi… thực – mơ?
Lý Thông vẫn cứ ỡm ờ
Thạch Sanh ơi, lại nương nhờ gốc cây?
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ GIA LAI ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT TỈNH GIA LAI
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, phường Quy Nhơn, tỉnh Gia Lai
Điện thoại: 02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Gia Lai