Đôi mắt người phương xa
Con sông sáng nay chẳng sóng nhiều
Chỉ phơn phớt vài nếp cong thật khẽ
Chợt vướng phải một ánh nhìn xa thẳm
Đắm cả khóm nắng hồng.
Con sông sáng nay chẳng sóng nhiều
Chỉ phơn phớt vài nếp cong thật khẽ
Chợt vướng phải một ánh nhìn xa thẳm
Đắm cả khóm nắng hồng.

Đứng trước cửa, túi quần anh rung lên. Điện thoại đến, anh áp vào nghe rất nhanh nhưng chưa nói gì. Bên kia nói một tràng dài rồi im bặt…
ta cứ đợi một chiều không trở lại
cần mẫn gieo vào mảnh vườn
biết đâu trong những ngày thê lương
lại nảy một luống xanh hy vọng
trăm năm trước ta là ai, chẳng rõ
và ở đâu trong kiếp đọa đày
giữa trần đời ngập chìm tội lỗi
ta làm đau những gương mặt quanh đây
Em gửi lại nụ hôn phía bên kia bầu trời
Nơi bóng tối những giấc mơ thoát xác
Để giọt sương ngàn năm rơi xuống trong tin mừng đầu tiên
Tiếng rơi tròn như da thịt
Tôi đã đi qua những cuộc dở dang
đem lầm lỡ về xây gác bóng
Xót xa đôi mắt buồn đan chiều tím lặng
Biết về đâu

Tôi buồn. Nỗi buồn lẩn quất. Ngồi đây viết những dòng này cho Duyên, tôi không ngừng tiếc rẻ…

Nắng chiều ngả dài xuống từng quãng, len lỏi vào mái tóc, vào túi áo và đáp xuống mũi chân em. Từng giọt nắng cứ rơi xuống ấm áp…
Đôi môi mấp máy
Hôn bàn tay sương gầy lạnh trắng
Gương mặt em tràn ra ngoài ánh sáng
uống cạn tôi
Tôi nhớ biển mỗi sớm tinh mơ
Trời còn yên giấc giữa sương mờ
Cát trải thảm nâng gót chân nhỏ
Gió dịu dàng đón một nàng thơ
Ai ký gởi vào bức phù điêu
tròn trịa hình hài thiếu nữ.
Những ngón tay xinh đang lả lướt tấm xuân thì
nồng nàn hoa cỏ.
Trại sáng tác năm nay ghi dấu sự hồi sinh sau mùa Covid của VHNT Bình Định. Không đông như các đợt trại trước, nhưng là một nỗ lực của Ban tổ chức…

Trước hôm Dũng cưới, Bích đã ngủ cùng Dũng trên một chiếc giường. Anh ôm Bích thật chặt trong khi liên tục thì thầm lời xin lỗi…
Đó là ngày chiến tranh không còn nữa
Chim chóc hót trên cao,
lũ trẻ chơi bắn bi một ngày nắng đẹp




Con sông sáng nay chẳng sóng nhiều
Chỉ phơn phớt vài nếp cong thật khẽ
Chợt vướng phải một ánh nhìn xa thẳm
Đắm cả khóm nắng hồng.

Đứng trước cửa, túi quần anh rung lên. Điện thoại đến, anh áp vào nghe rất nhanh nhưng chưa nói gì. Bên kia nói một tràng dài rồi im bặt…
ta cứ đợi một chiều không trở lại
cần mẫn gieo vào mảnh vườn
biết đâu trong những ngày thê lương
lại nảy một luống xanh hy vọng
trăm năm trước ta là ai, chẳng rõ
và ở đâu trong kiếp đọa đày
giữa trần đời ngập chìm tội lỗi
ta làm đau những gương mặt quanh đây
Em gửi lại nụ hôn phía bên kia bầu trời
Nơi bóng tối những giấc mơ thoát xác
Để giọt sương ngàn năm rơi xuống trong tin mừng đầu tiên
Tiếng rơi tròn như da thịt
Tôi đã đi qua những cuộc dở dang
đem lầm lỡ về xây gác bóng
Xót xa đôi mắt buồn đan chiều tím lặng
Biết về đâu

Tôi buồn. Nỗi buồn lẩn quất. Ngồi đây viết những dòng này cho Duyên, tôi không ngừng tiếc rẻ…

Nắng chiều ngả dài xuống từng quãng, len lỏi vào mái tóc, vào túi áo và đáp xuống mũi chân em. Từng giọt nắng cứ rơi xuống ấm áp…
Đôi môi mấp máy
Hôn bàn tay sương gầy lạnh trắng
Gương mặt em tràn ra ngoài ánh sáng
uống cạn tôi
Tôi nhớ biển mỗi sớm tinh mơ
Trời còn yên giấc giữa sương mờ
Cát trải thảm nâng gót chân nhỏ
Gió dịu dàng đón một nàng thơ
Ai ký gởi vào bức phù điêu
tròn trịa hình hài thiếu nữ.
Những ngón tay xinh đang lả lướt tấm xuân thì
nồng nàn hoa cỏ.
Trại sáng tác năm nay ghi dấu sự hồi sinh sau mùa Covid của VHNT Bình Định. Không đông như các đợt trại trước, nhưng là một nỗ lực của Ban tổ chức…

Trước hôm Dũng cưới, Bích đã ngủ cùng Dũng trên một chiếc giường. Anh ôm Bích thật chặt trong khi liên tục thì thầm lời xin lỗi…
Đó là ngày chiến tranh không còn nữa
Chim chóc hót trên cao,
lũ trẻ chơi bắn bi một ngày nắng đẹp
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ GIA LAI ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT TỈNH GIA LAI
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, phường Quy Nhơn, tỉnh Gia Lai
Điện thoại: 02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghegialaidientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Gia Lai