Thơ dự thi của Trần Kế Hoàn

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Gặp con ngoài đảo Trường Sa

(Cho một bà mẹ ra Trường Sa thăm con là chiến sĩ Hải quân)

Ngả vào vồng ngực Trường Sa
Bao nhiêu cuồn cuộn trong da thịt này
Ôm con đâu sóng mà say
Dập dồn run cả vòng tay quê mình.
Tựa vào vai đảo bình minh
Quả tim thình thịch phía hình hài con
Mẹ sinh giọt máu nước non
Hai mươi năm trước mỏi mòn là đây
Vững vàng ở Song Tử Tây
Thấy trong vạm vỡ ngấm đầy tin yêu
Bóng con trai rợp xuống chiều
Mắt cười mẹ mở ra nhiều ban mai
Vượt qua một hải trình dài
Ôm con…
Mẹ lớn cao ngoài nước non…

28.5.2025

 

Tìm trong sắc áo blouse

(Kính tặng những thầy thuốc Quân y viện 175 công tác ở huyện đảo Trường Sa)

Một bác sĩ phụ trách cả mấy khoa
Đảo ít người nên thừa sóng gió
Cột mốc chủ quyền quốc kỳ thắm đỏ

Màu áo blouse sáng phía đảo xa

Yêu biển quê mình, hồi môn của ông cha
Có con sóng bị thương cũng cần thăm khám
Bám biển giữ quê, bác ngư dân tai nạn…

Kẻ cướp rình mò biển cũng lúc ốm đau

Bốc thuốc kê đơn cho cả mai sau
Cũng tiêm vắc-xin, dõi tiếng cười khoa sản
Thêm một công dân, là thêm nguồn sáng

Đón tiếng khóc chào đời cho non nước sinh sôi…

Trong ống nghe tiếng tim biển sục sôi
Nhiệt kế mách thân nhiệt từng hòn đảo
Những kíp trực, hội chẩn nơi dông bão
Tìm thấy mình trong sắc áo blouse.

7.2024

TRẦN KẾ HOÀN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Mảnh ghép

Minh về tới ngôi nhà cũ lúc xế chiều. Tiếng sóng biển quen thuộc từ xa vọng lại nghe đến nao lòng. Lòng Minh rưng rưng xúc động…

Con viết cho cha trong một chiều lặng gió

Cha chẳng bao giờ nói về yêu thương
chỉ lặng lẽ dậy sớm hơn bình minh con biết
trước khi tiếng gà cất giọng
trước khi cánh đồng trổ chín
bàn tay cha đã nắm cả vụ mùa

Tự khúc chiều quê…

Phía đó nắng chiều rơi khắp lối
Bếp nhà ai giăng khói nồng nàn
Trong mơ đắm bước về rất vội
Bầy dế kêu vọng tiếng thì thầm.

Ánh sáng & Hương thơm

Cơn gió lạ ở làng quê những ngày “tập kết” trôi qua rồi. Con tàu đã rẽ sóng mang Phương và bao bạn bè nhỏ tuổi đi về một chân trời xa lạ. Bờ biển Quy Nhơn lặng lại…