Người qua tháng Chạp

(VNBĐ – Thơ).

Người qua tháng Chạp còn không
Bàn chân bước nhỏ mênh mông xuân thì

Sương đằm… cỏ rối chân đi
Đường qua tháng Chạp còn gì cho tôi…

Người về nhặt nắng chiều rơi
Năm cùng tháng tận mấy lời tiễn đưa

Ngồi buồn nhớ Tết ta xưa
Người qua tháng Chạp nắng mưa ngập ngừng…
Ngõ hoa chú bé trông chừng
Xênh xang áo mới tưng bừng Tết vui

Ai như dáng mẹ ta ngồi
Xe đôi sợi nắng thành lời chúc xuân

Người qua tháng Chạp bâng khuâng
Giêng hai đứng đợi xuân phân hững hờ
Trái tình chín rụng trong mơ
Ngày xanh tuổi dại bây giờ ở đâu…

HỮU VINH

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất