Cỏ xanh về phía cũ

(VNBĐ – Thơ).

Dưới góc nhà khuya sớm
những vào ra chạm vào hoang vắng
chỉ bóng mây trú ngõ nhà mình
cha gỡ trúc tre đan màu thúng cũ
sợi thuốc
vườn khuya
ngói nâu bụi phủ
nhện giăng những sợi tơ buồn

Cha thôi nhắc về hôm qua
quỳnh chưa tàn mộng
ngày mẹ gọi ra đồng trời chưa tảng sáng
liếp bánh phơi sương
âm ấm tiếng cười

Dưới những ánh sao mơ hồ
cha đọc lại câu văn tế hiệp
đất mộc ấm cội nguồn
cỏ xanh về phía cũ
con chưa kịp nói những âm thầm

Bìm bịp bẫy tiếng chuông qua ngõ
quặp ngọn cau khô
mớm vào trăng câu ca giáp hạt
dường như con vừa chợp mắt
nghe mẹ gọi buổi sớm ra đồng
nghe mẹ gọi thằng Bốn thằng Năm
lá ổ trầu đắp vào triền mộng
khắc khoải đêm

Dưới góc nhà khuya sớm
giếng gõ nhịp gầu
một ánh nhìn sâu
đáy khơi sắc nắng
cha múc bóng mình thắp những xưa sau.

VÂN PHI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ