(VNGL – Thơ).
Bỏ con mẹ bước sang ngang
Lời ru mất dấu võ vàng tháng năm
Tuổi thơ con gió lạnh căm
Mẹ hờ hững nhớ, đăm đăm mắt buồn.
Đêm nghe cơn gió bồn chồn
Rứt ray tiếng khóc lặng hồn mà đau
Tình thương thiếu thốn ngày sau
Đâu ai vay trả nặng sâu mà tìm?
Xế tà con nắng lặng im
Bóng dài mẹ đổ mắt chìm lệ rơi
Yêu thương giờ thấy chơi vơi
Mẹ im lặng gói góc trời cỏn con.
Lời ru năm tháng héo mòn,
Mẹ dành cất giữ riêng con một phần
Sắt se gửi lại tình thân
Ví dầu lặng ngắt mẹ gần lại con.
LÊ THỊ KIM SƠN

