Duyên quê

(VNBĐ – Thơ). 

Em về Thuận Thái chiều nay
nắng buông cổ tích mây say ánh trời
tiếng chim vắt vẻo lưng đồi
khỏa lòng thanh thản cạn vơi bao ngày

Em về Thuận Thái chiều nay
lúa đòng mơn gió lược cài đam mê
thỏa niềm mong ước dân quê
mùa sang hương chín no nê sum vầy

Em về Thuận Thái chiều nay
trăng non mở rộng vòng tay ân tình
sắc hoa dủ dẻ lung linh
tựa hồ thiếu nữ tắm mình suối mơ

Đêm lên trăng xuống vào thơ
ai đi mải miết ai chờ chờ ai
lời thề son sắt có phai
nụ hôn đắm gửi mối mai xứ người

Sóng xưa tha thiết gọi mời
thuyền về Thuận Thái xanh bời phù sa
ủ ươm cội phúc nõn nà
tầm cao ngày mới mặn mà duyên quê.

THÁI AN KHÁNH

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…